Tội cứu người

 

    Mặc dầu đă quen với ngôn ngữ gỗ và tính trâng tráo của cộng sản chuyên đổi trắng thành đen, khó ai khỏi bỡ ngỡ khi đọc đến tin mới đây của AFP cho biết nhà cầm quyền Hà Nội đă t́m được ra một tội mới để khép cho những nhà sư và phật tử đối lập : tội muốn cứu tế nạn nhân nạn lụt ! Có lẽ đây là lần đầu tiên có chính phủ công khai cấm đoán và trừng trị người trong một nước giúp đỡ lẫn nhau trong cơn hoạn nạn. Các chế độ độc tài khác cũng có tṛ cấm đoán cứu tế, khi kẻ gặp nạn bị coi là tội nhân hoặc quân thù, giúp họ là tiếp tay cho giặc. Đây nạn nhân là thường dân mất nhà mất cửa, chính nhà nước cũng phải lo cứu trợ!.

 

   Vậy sao, cũng là cùng một công việc chẩn tế, một bên do nhà nước lo liệu th́ được khuyến khích mang khoe, bên kia bỗng đâu bị lên án gắt gao ? Do tại người làm việc nhân nghĩa lâ một nhóm người không chịu phục tùng chính sách tôn giáo của Đảng. Giáo hội Phật giáo thống nhất hiện là tổ chức độc nhất ra mặt đối đầu với chính quyền cộng sản, nhưng Hà Nội vẫn từng quả quyết tôn trọng tự do tín ngưỡng với quốc tế, làm sao dám ra tay bắt bớ trắng trợn ? Đành phải tùy cơ kiếm cớ. Phải cái là cớ nêu ra mới đây quá nghịch lư dù việc cứu tế của Giáo hội Phật giáo thống nhất được giải thích thêm là có mục đích “phá hoại tôn giáo và t́nh đoàn kết dân tộc ».

 

   Khó hiểu làm sao hành động gửi người thăm hỏi, phát quà tặng nạn nhân nạn lụt lại có tính cách phá hoại tôn giáo và t́nh đoàn kết. Xưa nay ai cũng nghĩ rằng giúp kẻ hoạn nạn là thắt chặt t́nh người và làm rạng tôn giáo ; nếu kẻ làm điều thiện thuộc loại giả nhân giả nghĩa có ẩn ư ǵ th́ cũng ở b́nh diện khác, như lấy tiếng lấy oai hay thu phục nhân tâm để vin vào đó làm chuyện  này nọ. Có nghi ngờ sự thành thật của kẻ hành thiện th́ cũng chẳng thể biến điều thiện thành điều xấu để cấm đoán và bỏ tù người. Lối xử trí chuyên chế, lên án chủ tâm tưởng tượng của người dưới hành vi tốt nhất, có lẽ chỉ nhà nước cộng sản Việt Nam dám đầu têu.

 

   Xét ra, đàn áp bất chấp pháp lư đối với cộng sản cũng như là “nghề của chàng ». Nhưng b́nh thường cộng sản tự tín hơn, khéo dàn cảnh cho ḿnh sắm vai kẻ tàn b­ạo bất đắc dĩ, vẫn giữ được cảm t́nh của ít nhất một phần dư luận. Trong vấn đề Phật giáo, nhà cầm quyền Việt Nam như bị dồn vào thế tự vệ, sợ bóng sợ gió đến độ quẫn trí, quên cả đóng kịch. Quá sợ Phật giáo đối lập bành trướng ảnh hưởng qua hoạt động từ thiện, Đảng đă tỏ ra hấp tấp, xem tặng phẩm để chẩn phát như chiến cụ cần phải tịch thu, biến việc thiện thành “việc phá hoại bất hợp pháp ». Làm như vậy Đảng chỉ tổ biểu lộ sự yếu thế của ḿnh, đồng thời không đạt được mục đích mong đợi. Cấm và bắt bớ người nhà Phật độ kẻ lâm nạn là một hành động thật vô ư thức, thể nào cũng gây ác cảm đối với nhâ nước và mang lại thêm nhiều tín đồ cho Phật giáo. Đang suy mà c̣n muốn càn quấy, phải chăng số cua Đảng là tự ḿnh đào hố chôn ḿnh ?   

 

12/1994

Retour à DPN